Lượt xem: 1712
Lang thang triền nhớ
04/06/2021
Bé Ba, bé Tư, út Ngò, thằng Lũy, rồi… cả mấy đứa nít trong xóm nầy hồi đó cứ xúm xít, lon ton theo bọn mình tập tành làm diều thả nối trời cao, cởi trần ninh ních gió giả làm thủy thủ theo con thuyền giấy thả lấp xấp nước, tắm đìa hôi sình non, vành môi hằn râu xanh đến nỗi tía, má í ới… nẹt roi trong gió nghe tiếng khô khốc vậy là mặt mày cả bọn cứ lấm la lấm lét… đì đùng bến quê miết dòng trôi.
Tùy bút:
Lang thang triền nhớ
Lao vào cuộc sống mưu sinh, lấm lem vết mực của chợ đời sát sàn sạt, vèo một cái đã quá mười năm, thì ra mình rất ít dịp về quê.
Chiều nay bóng quê choàng qua vai đổ ùm xuống tôi, trũng đêm cùng ông bạn thuở nhong nhong chọi cỏ gà, tung tăng là chiếc quần xà lỏn bóng nâu mùi bùn nghịch, tóc miểng dừa hoe nắng trưa đầy cổ tích làng.
Quê ở đâu, hỏi chi mà ngộ, lòng ta đó khói quê cay xè con mắt, mẹ lui cui dưới bếp lách tách tiếng bếp củi giòn lửa thơm canh tập tàng. Buông lời thì nghe sần sượng làm sao! Biết là vậy, tằng hắng rồi hổng biết là tôi hay bạn cứ miên man theo dòng xưa mặc tiếng lòng trôi, mông lung cõi vời thương, bằn bặt triền nhớ. Nhưng có đi xa mới thấy quê mình giờ đã khoác tấm áo sơ – mi thẳng nếp, cổ choàng len lông cừu, mà thuyền lá tre lại vi vu bên mé hiên quê rỏ một đường sương sao mà nồng đượm, ươm vàng nõn trăng.
Bé Ba, bé Tư, út Ngò, thằng Lũy, rồi… cả mấy đứa nít trong xóm nầy hồi đó cứ xúm xít, lon ton theo bọn mình tập tành làm diều thả nối trời cao, cởi trần ninh ních gió giả làm thủy thủ theo con thuyền giấy thả lấp xấp nước, tắm đìa hôi sình non, vành môi hằn râu xanh đến nỗi tía, má í ới… nẹt roi trong gió nghe tiếng khô khốc vậy là mặt mày cả bọn cứ lấm la lấm lét… đì đùng bến quê miết dòng trôi. Thế đấy, và kìa… đâu như con nít líu ríu bấu gấu quần, bên hông sườn sữa thơm đầm đẫm của con cái u… oe… nhà cửa râm ran, bọn bé xưa hình như đang gặp lại dáng mình trong nét con thơ.
Mùa đi.
Ừ, ông bạn chợt nói bâng quơ như buông chùng câu vọng cổ: “Mầy thấy không… con diều giấy, thuyền lá tre,.... bây giờ tụi bé Ba, bé Tư, út Ngò, thằng Lũy chừng như quên nhớ để dạy cho xấp nhỏ mai nầy còn cái vạt nắng thơm lòng ngời thương! Chu choa, bọn nít nhỏ lon xon, chập cheng, chúi mũi vào games online. Mà cũng hay, tiến bộ xồng xộc… ờ cũng phí thời gian quá”. Ra sông hóng gió đi bé ngoan ơi! Vãi nắng vàng sân óng ánh lúa thơm nhiều vụ rền đồng.
Tôi và bạn khỏa trần chân khua mé nước, con sóng chờn vờn xâu mây về đâu?! Tay vốc đầy ngụm, níu được gì thì cũng cảm ơn hương đồng nội. Ờ, cái máy tính đa năng đó, con thằng Lũy mới học hết lớp Ba mà đã rành rọt gõ chữ, tính toán đều đặn, tăm tắp cứ như tía mình hồi xưa cấy lúa thẳng hàng mà hổng thèm căng dây vạch lằn, lóc cóc hạt lúa trổ sữa rộn ngày mùa.
Mai tôi lại đi rồi. Chập chờn cơn mộng mị rồi nhoẻn cười dáng quê muốt lời ru… .
Trần Huy Minh Phương